EM ĐÃ TỪNG YÊU ANH
Em đã từng yêu anh
Hơn người đàn ông đó
Anh lẳng lặng ra đi
Người ta lau nước mắt cho em
Rồi hôn em
Em không phản đối
Trước khi quay về
Anh hãy chạy qua chín dòng suối
Vớt lại giọt nước mắt em
BÀI THƠ HẠNH PHÚC
muốn thơ hay
em phải khóc
nước mắt lăn thành chữ
thấm từng dòng thơ
muốn thơ hay
em phải là quá khứ
anh phải đau lòng
tiếc nuối
chen ẩn ức
khi em hôn anh
bài thơ dở dang
gọi là
hạnh phúc
EM BỎ ANH VÀO TÚI ÁO
Em bỏ anh vào túi áo
ngực trái
nhiều người dòm ngó
mất màu
Em bỏ đi thật xa
chặng đường dài như một năm
qua bốn cây cầu
sáu ngọn núi
Anh vẫn còn trong túi áo
thò đầu ra nhìn
mũi ngửi một mùi hương
Em ghé căn nhà bên đường
dọn giường ngay ngắn
mở túi áo
hai hòn sỏi ngơ ngác nhìn
Trần Hạ Vi