Thơ UYÊN NGUYÊN

Hình ảnh trích từ https://www.pinterest.com
TỰ SỰ
.
kẻ cô độc nói
về nửa mảnh trần gian
ngọn gió lầm lẫn thổi va bờ bên kia
sự bội bạc của con sông
hay câu chuyện tự ném mình
vào dòng nước
.
tôi
chèo cơn mộng khỏa trần
lưng tháng chạp
viết vào vầng trăng giọng bối rối
chữ nghĩa của lũ vạc thiên sơn
gió thổi
rừng phía tây
từ những mảnh rời đốt vội
nàng đã bỏ đi
chuyến đò lang thang như khúc hát
qua sông
ai kể được
chuyện bờ bên kia
.
cái mù quáng của dòng sông
tựa lưng mảnh chữ
nỗi mất mát không quen đang
neo đợi
trăng non hát lầm
khúc hát đường xa
vòm hoa giấy đầu hè sai giọng
đứng tựa góc nhân gian
tôi
cô độc như dòng sông
chở lầm lẫn trên lưng
cái lạc lõng của bến đợi trôi dấu thuyền qua đêm cuối
thả tôi vào những bềnh bồng trăng
dành riêng lũ cô mị
.
vẫn mù quáng một cách vĩ đại
tôi bước lên thuyền
tháng chạp huyền nhiệm lội theo
câu chuyện không có thật
mái chèo khỏa trăng
chòng chành gió chướng
ai
ném mảnh trần gian đốt vội
trên lưng nỗi buồn
chẳng phải tôi hay con đò mù
trôi mất
không hẹn một bắt đầu nào
cho ai
những mảnh chữ đốt thả vào
trăm năm
gió thổi
.
04/03/2022
( cắt dán từ bài viết ” Sự chuyên chở của dòng sông “
của nhà văn NGUYỄN THANH HIỆN )
KHƯỚC THOẠI
khi thời gian
biến thành thực thể
không phải các ngươi mà là ta
lại nói về chính mình
ta
trang giấy cũ phai rợn
màu hài cốt bỏ quên
sâu hút trong lỗ đen lịch sử
nơi người chết vẫn muốn hiện hồn
.
các ngươi từng nói về ta
bằng câu chữ cháy khét
mùi vàng mã
như thể ta chỉ là kí ức của mất mát
trong nghĩa trang thời gian
đừng tưởng niệm ta
như cúng giỗ người quá cố
tên ta là tự do
.
khi thời gian
điểm mặt từng biến cố
ta vẫn mong nhìn thấy lại
những anh hùng đã thất tung
những khát vọng sôi sục trong biển người trùng điệp
tự do
là khoảng trống lịch sử mê muội
đừng chết bằng sự sợ hãi
của chính mình
.
khi thời gian
cháy trên ngọn nến
mùa hè rơi hụt bên lề đổ nát
hầm hập từng giây
ve sầu không ngủ
ta trở thành vết thương định kỳ
.
không ,
tên ta là ba mươi tháng tư
Please follow and like us: